TAM TẠNG PĀLI - VIỆT tập 32
JĀTAKAPĀLI - BỔN SANH tập I
Người Dịch: Tỳ khưu Indacanda
TẠNG KINH - TIỂU BỘ
JĀTAKAPĀLI - BỔN SANH

VIII. AṬṬHAKANIPĀTO - NHÓM TÁM KỆ NGÔN

 

KACCĀNIVAGGO - PHẨM BÀ KACCĀNI

 

1147. “Bà mặc y phục trắng, sạch sẽ, tóc thấm ướt.

Này Kaccāni, bà đã nấu cái nồi gì vậy?

Mè đã được xay, bà vo gạo.

Cơm mè sẽ là nguyên nhân của việc gì?”

 

1148. “Thưa vị Bà-la-môn, cái này không phải để ăn. Cơm mè sẽ có mục đích tốt đẹp. Đạo lý đã chết rồi, tôi sẽ thực hiện việc cúng cơm cho nó ở giữa bãi tha ma.”

 

1149. “Này Kaccāni, bà hãy suy xét và hãy làm việc nên làm.

Vậy ai đã tuyên bố với bà là đạo lý đã chết rồi?

Đấng Ngàn Mắt có năng lực không thể sánh bằng.

Đạo lý cao quý không bị chết bao giờ.”

 

1150. “Thưa vị Bà-la-môn, tôi có sự phán quyết chắc chắn về điều này.

Đạo lý đã chết rồi, tôi không có nghi ngờ về điều này.

Hiện nay, những cái gì là sai trái,

những cái ấy, hiện nay, được an ổn.

 

1151. Bởi vì con dâu của tôi đã bị hiếm muộn.

Cô ta, sau khi hành hạ tôi, đã sanh con trai.

Giờ đây, cô ta là chủ nhân của toàn bộ gia đình.

Còn tôi, ngược lại, bị đuổi đi, chỉ có một mình.”

 

1152. “Ta vẫn còn sống, ta không có bị chết.

Ta đã đi đến nơi này vì lợi ích của chính bà.

Cô dâu nào, sau khi hành hạ bà, đã sanh con trai,

ta sẽ làm cho cô ta và đứa con trai hóa ra tro.”

 

1153. “Thưa Thiên Vương, điều này được ngài vui thích,

ngài đã đi đến nơi này vì lợi ích của chính tôi.

Tôi, con trai, con dâu, và cháu trai,

hãy cho chúng tôi sống chung nhà, hòa thuận.”

 

1154. “Này Kātiyāni, điều này được bà vui thích,

ngay cả trong khi bị đánh đập, bà cũng không từ bỏ đạo lý.

Bà, con trai, con dâu, và cháu trai,

quý vị hãy sống chung nhà, hòa thuận.”

 

1155. “Bà Kātiyāni ấy cùng với người con dâu

đã sống chung nhà, hòa thuận.

Con trai và cháu trai đã phụng dưỡng.

Bà đã được vị Chúa của chư Thiên nâng đỡ.”

 

1. Bổn sanh Bà Kaccāni.

 

1156. “Trước đây, chỗ này đã là vùng trũng, có nhiều cá, có nhiều nước, là chỗ ngụ của hạc chúa, là nơi cư trú của cha ta. Hiện nay, chúng tôi đây nuôi sống bằng loài ếch nhái, chúng tôi không lìa bỏ chỗ ở này.”

 

1157. “Ai sẽ làm hỏng con mắt thứ hai của kẻ phá giới Bandhura? Ai sẽ tạo ra sự an toàn cho các chim con của tôi, cái tổ chim, và tôi?”

 

1158. “Tất cả phần giác gỗ đã bị gặm nhấm cho đến chỗ tận cùng của nó. Tâu đại vương, thức ăn bị cạn kiệt, loài mọt không ưa thích lõi gỗ.

 

1159. “Ước gì sau khi đi đến nơi này, chim cu cu tôi được thoát khỏi cung điện của đức vua, tôi sẽ vui thích tự thân, khi có được chỗ ngụ ở cành cây!”

 

1160. “Ước gì sau khi đi đến nơi này, nai tôi được thoát khỏi cung điện của đức vua, là thủ lãnh, tôi sẽ uống nước, trong khi đi phía trước bầy nai.”

 

1161. “Được đầy đủ các dục, tôi đây bị luyến ái, bị mê mẫn trong các dục. Gã thợ săn Bharata người ngoại xứ đã dắt tôi đi. Mong rằng sự may mắn hãy có cho ông.”

 

1162. “Trong bóng tối của đêm đen, ở phía trên ngọn núi cao nhọn, nàng đã nói với tôi bằng giọng nói mềm mỏng, dịu dàng: ‘Chàng chớ để trượt chân ở tảng đá.’”

 

1163. “Là người nhìn thấy sự tiêu hoại của việc sanh ra một cách chắc chắn, tôi sẽ không đi đến việc nằm trong bào thai lần nữa. Đây chính là lần nằm trong bào thai cuối cùng. Sự luân hồi đưa đến việc hiện hữu lần nữa của tôi đã được cạn kiệt.”

 

2. Bổn sanh Tám Âm Thanh.

 

1164. “Chàng kính, cái vòng kiềng vàng này, nhiều ngọc trai và ngọc bích, xin chàng hãy mang đi tất cả, xin chàng hãy công bố thiếp là ‘nữ tỳ.’”

 

1165. “Này người đẹp, nàng hãy bỏ chúng xuống và chớ khóc than nhiều. Ta biết chắc chắn rằng không giết nàng thì ta không lấy được tài sản.”

 

1166. “Kể từ khi thiếp nhớ được bản thân, kể từ khi thiếp đạt được sự nhận thức, thiếp biết chắc chắn rằng không có người đàn ông nào khác được thiếp yêu mến hơn là chàng.

 

1167. Xin chàng hãy đến, thiếp sẽ ôm lấy chàng và sẽ đi nhiễu xung quanh chàng, bởi vì giờ đây không còn có sự gặp gỡ giữa thiếp và chàng nữa.

 

1168. “Không phải trong mọi trường hợp người nam đều sáng suốt, phụ nữ cũng sáng suốt và khôn ngoan trong trường hợp này hoặc trường hợp khác.

 

1169. Không phải trong mọi trường hợp người nam đều sáng suốt, phụ nữ cũng sáng suốt và suy xét điều lợi ích một cách mau chóng.

 

1170. Đúng vậy, nàng đã tự mình suy nghĩ kế hoạch giết chết kẻ thù đang đứng gần một cách nhẹ nhàng và nhanh chóng. Người thợ săn giết chết con thú bằng cây cung hoàn hảo như thế nào thì Sulasā đã giết chết Sattuka như vậy.

 

1171. Ở đây, kẻ nào không mau chóng nhận ra cơ hội đã được sanh lên, kẻ có đầu óc đần độn ấy bị giết chết tựa như gã trộm bị giết chết ở hang núi.

 

1172. Và người nào mau chóng biết được cơ hội đã được sanh lên, rồi được thoát khỏi sự áp bức của kẻ thù, tựa như Sulasā được thoát khỏi gã Sattuka.”

 

3. Bổn sanh Nàng Sulasā.

 

1173. “Bởi vì sau khi thường xuyên xem xét về sự ‘nóng giận,’

vị chúa tể không nên sử dụng đến hình phạt

không phù hợp một cách không hợp lý đối với tư cách của bản thân,

và không nên thường xuyên gây ra những sự khổ đau cho kẻ khác.

 

1174. Chỉ khi nào biết được sự cảm thông của bản thân (đối với tha nhân),

mới nên phán xét ý nghĩa và việc làm sai trái của kẻ khác,

khi ấy, sau khi đã tự mình xem xét thấy ‘đây là ý nghĩa.’

rồi mới ấn định hình phạt tương xứng dành cho kẻ ấy.

 

1175. Không làm khó dễ người khác, cũng không làm khó dễ bản thân,

là người không bị lầm lẫn, tự mình phán xét đường lối đúng sai,

ở đây, vị chúa tể nào là người có sự ấn định hình phạt

có sự duy trì đức độ, vị chúa tể ấy không đánh mất sự vinh quang.

 

1176. Các vị Sát-đế-lỵ nào có hành động không cân nhắc,

sử dụng hành phạt một cách tàn bạo, bị lầm lẫn,

không quan tâm đến đức độ, các vị ấy từ bỏ cuộc sống,

lúc lìa khỏi chốn này, liền đi đến chốn khổ đau.

 

1177. Và những ai yêu thích đạo lý được tuyên thuyết bởi các bậc Thánh,

các vị ấy hơn hẳn về lời nói, về ý nghĩ, và về hành động,

các vị ấy đã đứng vững ở sự an tịnh, ở sự hiền hòa, và ở sự định tâm,

các vị đi đến cả hai thế giới, người và trời, theo cách thức phù hợp.

 

1178. Trẫm là vua, là vị chúa tể của những người nam nữ.

Thậm chí, nếu trẫm bị nổi giận, trẫm sẽ trấn tĩnh bản thân.

Trong khi răn đe dân chúng theo cách thức phù hợp,

trẫm sử dụng hành phạt đúng đắn thuận theo lòng thương xót.”

 

1179. “Tâu vị Sát-đế -lỵ, vinh quang và hưng thịnh là thuộc về bệ hạ.

Tâu quân vương, xin bệ hạ chớ lìa bỏ đạo lý bất cứ lúc nào.

Xin bệ hạ hãy trị vì một trăm năm, không phiền muộn,

không có giận dữ, với tâm luôn tin tưởng.

 

1180. Tâu vị Sát-đế -lỵ, cầu mong bệ hạ thành tựu những đức tánh ấy,

có lối cai trị cao thượng được thiết lập, dễ khuyên can, không giận dữ,

có hạnh phúc. Cầu mong bệ hạ cai quản trái đất, không áp bức.

Lúc lìa khỏi chốn này, cầu mong bệ hạ đi đến chốn an vui.

 

1181. Trong khi cai trị đúng đắn bằng sự hướng dẫn khôn khéo, bằng lời nói tốt đẹp, bằng đạo đức, bằng phương châm đúng đắn như vậy, bệ hạ có thể xoa dịu đám đông dân chúng bị rối loạn, tựa như cơn mưa lớn làm mát mẻ trái đất có nước bao quanh.”

 

4. Bổn sanh Gã Giữ Vườn Sumaṅgala.

 

1182. “Trái đất đã sanh khởi than hừng, mặt đất đã trở thành cát nóng. Vậy mà ngươi ca hát về các phận sự. Sức nóng không đốt cháy ngươi.

 

1183. Mặt trời thiêu đốt ở bên trên, cát nóng đốt cháy ở bên dưới. Vậy mà ngươi ca hát về các phận sự. Sức nóng không đốt cháy ngươi.

 

1184. “Sức nóng không đốt cháy thần, các dục khiến thần bị đốt cháy. Tâu bệ hạ, bởi vì các hành động do dục vọng có nhiều loại, chúng đốt cháy, chứ không phải sức nóng.

 

1185. “Này dục vọng, trẫm đã nhìn thấy gốc rễ của ngươi. Này dục vọng, ngươi sản sanh ra các sự suy tầm. Trẫm sẽ không suy tầm về ngươi nữa, này dục vọng, như vậy ngươi sẽ không hình thành.

 

1186. Các dục nếu ít thì không đủ, nhưng với nhiều dục cũng không bị đốt nóng. Chao ôi, những lời lảm nhảm của kẻ ngu! Những người tỉnh thức, xin hãy tránh xa.

 

1187. Hành động ít ỏi (về dục) có kết quả này đến ta,

Udaya ta đã đạt đến sự chứng đạt về bản thể vĩ đại.

Thật vậy, lợi ích khéo được nhận lãnh thuộc về chàng trai trẻ,

là người đã dứt bỏ sự luyến ái trong các dục và đã xuất gia.

 

1188. “Nhờ vào khổ hạnh, chúng sinh dứt bỏ các nghiệp ác. Phải chăng những người này nhờ vào khổ hạnh cũng dứt bỏ trạng thái người thợ cạo, người thợ gốm? Này Gaṅgamāla, sau khi chiến thắng nhờ vào khổ hạnh, hôm nay, ngươi xưng hô với vua Brahmadatta bằng tên gọi.

 

1189. “Hãy nhìn vào chính sự việc hiện bày,

việc này là quả thành tựu của sự nhẫn nại và hiền hòa.

Người nào được tất cả dân chúng kính lễ,

chúng ta cùng với hoàng thân và các quan viên hãy kính lễ người ấy.

 

1190. Chớ có nói bất cứ điều gì về Gaṅgamāla,

bậc hiền trí đang học tập về các đạo lộ trí tuệ.

Bởi vì vị ấy đã vượt qua biển cả luân hồi,

sau khi vượt qua nơi ấy, các vị du hành, xa lìa sầu muộn.”

 

5. Bổn sanh Thợ Cạo Gaṅgamāla.

 

1191. “Thật vậy, pháp tôn kính bị hủy hoại sẽ gây họa, không bị hủy hoại sẽ không gây họa bất cứ điều gì. Chính vì thế, không nên hủy hoại pháp tôn kính, chớ để pháp tôn kính bị hủy hoại gây họa cho bệ hạ.

 

1192. Đối với kẻ nói lời dối trá, chư Thiên bỏ đi, miệng tỏa ra mùi hôi thối, và kẻ ấy đánh mất vị thế của bản thân (ở không trung), là kẻ khi được hỏi câu hỏi thì cố tình đáp lại điều ấy theo cách khác.

 

1193. Tâu bệ hạ, bởi vì nếu bệ hạ nói sự thật, bệ hạ sẽ là như trước đây. Tâu bệ hạ, nếu bệ hạ nói lời dối trá, bệ hạ sẽ lún vào mặt đất, tâu Cetiya.

 

1194. Trời đổ mưa cho kẻ ấy lúc sái thời, trời không đổ mưa cho kẻ ấy lúc đúng thời, là kẻ khi được hỏi câu hỏi thì cố tình đáp lại điều ấy theo cách khác.

 

1195. Tâu bệ hạ, bởi vì nếu bệ hạ nói sự thật, bệ hạ sẽ là như trước đây. Tâu bệ hạ, nếu bệ hạ nói lời dối trá, bệ hạ sẽ lún sâu vào mặt đất, tâu Cetiya.

 

1196. Tâu vị chúa tể một phương, lưỡi của kẻ ấy có hai phần, tựa như lưỡi của con rắn, là kẻ khi được hỏi câu hỏi thì cố tình đáp lại điều ấy theo cách khác.

 

1197. Tâu bệ hạ, bởi vì nếu bệ hạ nói sự thật, bệ hạ sẽ là như trước đây. Tâu bệ hạ, nếu bệ hạ nói lời dối trá, bệ hạ sẽ lún sâu thêm nữa vào trái đất, tâu Cetiya.

 

1198. Tâu vị chúa tể một phương, lưỡi của kẻ ấy là không có, tựa như của con cá, là kẻ khi được hỏi câu hỏi thì cố tình đáp lại điều ấy theo cách khác.

 

1199. Tâu bệ hạ, bởi vì nếu bệ hạ nói sự thật, bệ hạ sẽ là như trước đây. Tâu bệ hạ, nếu bệ hạ nói lời dối trá, bệ hạ sẽ lún sâu thêm nữa vào trái đất, tâu Cetiya.

 

1200. Chỉ có các con gái được sanh ra cho kẻ ấy, còn các con trai không được sanh ra ở gia đình của kẻ ấy, là kẻ khi được hỏi câu hỏi thì cố tình đáp lại điều ấy theo cách khác.

 

1201. Tâu bệ hạ, bởi vì nếu bệ hạ nói sự thật, bệ hạ sẽ là như trước đây. Tâu bệ hạ, nếu bệ hạ nói lời dối trá, bệ hạ sẽ lún sâu thêm nữa vào trái đất, tâu Cetiya.

 

1202. Những đứa con không ở với kẻ ấy, chúng ra đi khắp các phương, là kẻ khi được hỏi câu hỏi thì cố tình đáp lại điều ấy theo cách khác.

 

1203. Tâu bệ hạ, bởi vì nếu bệ hạ nói sự thật, bệ hạ sẽ là như trước đây. Tâu bệ hạ, nếu bệ hạ nói lời dối trá, bệ hạ sẽ lún sâu thêm nữa vào trái đất, tâu Cetiya.”

 

1204. “Đức vua Cetiya ấy, bị nguyền rủa bởi vị ẩn sĩ, trước kia có sự di chuyển ở không trung, rồi đã bị hút vào trái đất, có tình trạng tồi tệ trong cuộc hành trình của bản thân.

 

1205. Chính vì thế, các bậc sáng suốt không khen ngợi việc đi theo sự mong muốn. Người không có tâm xấu xa nên nói lời nói liên hệ đến sự thật.”

 

6. Bổn sanh Vua Cetiya.

 

1206. “Này Nārada, kẻ nào đi theo quyền lực của các giác quan vì dục vọng, sau khi lìa bỏ hai thế giới người trời, kẻ ấy bị héo hon, và ngay cả trong khi đang sống.

 

1207. Khổ đau tiếp theo sau hạnh phúc, hạnh phúc tiếp theo sau khổ đau. Ngươi đây đã đạt được khổ đau từ hạnh phúc, vậy ngươi hãy mong mỏi hạnh phúc cao quý.

 

1208. Vào thời điểm khó khăn, người nào có sự chịu đựng khó khăn, không buông xuôi theo sự khó khăn, vị sáng suốt ấy đạt đến sự rèn luyện, sự chấm dứt khó khăn, sự hạnh phúc.

 

1209. Không phải vì mong muốn các dục, không phải vì không có lợi ích, không phải có lợi ích là nguyên nhân, ngươi không thể nào buông lơi giáo pháp và lơ là việc đã thực hành (tham thiền).

 

1210. “Đời gia chủ là khổ nhọc, và tốt lành thay sự sự thọ dụng được san sẻ, sự không đắc chí về các của cải và lợi lộc, và không có sầu não khi có sự tiêu hoại về của cải.

 

1211. “Vị Devala ngăm đen đã nói chỉ bấy nhiêu về sự sáng suốt của các vị ấy. Không có cái gì tệ hại hơn điều này, là việc người nào đó chiều theo quyền lực của các giác quan.

 

1212. “Tâu đức vua Siva, bệ hạ gánh chịu sự mất mát của cải vào trong tay các kẻ thù, tương tự như trường hợp của tôi về nghề nghiệp, kiến thức, tài năng, hôn nhân, giới hạnh, và sự lễ độ.

 

1213. Sau khi đánh mất những tiếng tăm này, tôi bị thay đổi bởi các hành động của chính mình. Tôi đây giống như người bị thất bại một ngàn lần, không còn thân quyến, không nơi nương tựa. Trong khi lệch ra khỏi đạo lý cao thượng, tôi giống y như người đã chết.

 

1214. Sau khi gây khổ não cho mình ở sự mong mỏi hạnh phúc, tôi đã bị rơi vào trạng thái này. Tựa như bị vây quay bởi ngọn lửa, tôi đây không đạt đến hạnh phúc.”

 

7. Bổn sanh Các Giác Quan.

 

1215. “Khi ngôi nhà bị cháy rực, gia chủ mang ra vật dụng nào bởi vì vật ấy là có lợi ích cho người ấy, và không phải là vật bị đốt cháy ở tại nơi ấy.

 

1216. Tương tự như vậy, thế gian là bị đốt cháy bởi sự già và sự chết. Bệ hạ hãy nên mang ra (cứu vớt bản thân) nhờ vào sự bố thí; cái gì đã được bố thí là đã được mang ra tốt đẹp.”

 

1217. “Người nào dâng cúng vật thí đến bậc đã đạt được giáo pháp,

đến con người đã đạt đến sự nỗ lực và tinh tấn,

người ấy, sau khi vượt qua dòng sông Vetaraṇī của thần chết,

là người đạt được các vị thế ở cõi Trời.”

 

1218. “Sự bố thí và chiến đấu là tương tự nhau,

dầu là ít người cũng thắng được nhiều người,

nếu người bố thí dầu là ít, nhưng có niềm tin,

chính vì thế, người ấy có sự an lạc về sau này.”

 

1219. “Sự bố thí có suy xét đã được bậc Thiện Thệ ca tụng,

các vị nào là xứng đáng cúng dường ở đây, ở thế gian của sự sống,

những vật được bố thí ở các vị này là có những quả báu lớn lao,

giống như các hạt giống đã được gieo ở thửa ruộng phì nhiêu.”

 

1220. “Người nào sống không gây tổn hại các chúng sanh có mạng sống, người ấy do (sợ hãi) sự phỉ báng của người khác mà không làm điều ác. Trong trường hợp ấy, các bậc trí ca ngợi sự khiếp sợ, nhưng không ca ngợi sự anh hùng, bởi vì do sự sợ hãi mà những người tốt không làm điều ác.”

 

1221. “Với Phạm hạnh bậc thấp thì được sanh vào dòng dõi Sát- đế- lỵ, với bậc trung thì trạng thái chư Thiên, với bậc tối thượng thì được thanh tịnh.”

 

1222. “Đương nhiên, sự bố thí là được ca ngợi theo nhiều cách,

và chỉ một câu Pháp vẫn là tốt hơn sự bố thí.

Bởi vì, ngay trước đây và trước hơn thế nữa, những người tốt,

có trí tuệ, đã chứng đạt luôn cả Niết Bàn.”

 

8. Bổn sanh Bị Cháy Rực.

 

1223. “(Khi nào) sông Gaṅgā yên tĩnh như hồ sen, các con chim cu có màu vỏ ốc, và cây mận đỏ có thể cho trái thốt nốt, có lẽ khi ấy ta sẽ ra đi cùng nàng.

 

1224. Khi nào có thể có chiếc áo khoác ba lớp bằng các lông rùa làm tấm choàng mùa đông, có lẽ khi ấy ta sẽ ra đi cùng nàng.

 

1225. Khi nào có thể có tháp canh bằng các răng nanh của muỗi được khéo xây dựng, vững chải, và không bị lay động, có lẽ khi ấy ta sẽ ra đi cùng nàng.

 

1226. Khi nào có thể có cái thang bằng các sừng của loài thỏ được khéo xây dựng nhằm mục đích leo lên cõi trời, có lẽ khi ấy ta sẽ ra đi cùng nàng.

 

1227. Khi nào các con chuột, sau khi leo lên cái thang, có thể gặm nhấm mặt trăng và làm cho thần Rāhu rơi xuống, có lẽ khi ấy ta sẽ ra đi cùng nàng.

 

1228. Khi nào những con ruồi có sự di chuyển thành đoàn, có thể uống hết hũ rượu, rồi sắp xếp chỗ cư ngụ ở bãi than hừng, có lẽ khi ấy ta sẽ ra đi cùng nàng.

 

1229. Khi nào con lừa có đôi môi đỏ mọng, có khuôn mặt đẹp, và thiện xảo trong việc múa hát, có lẽ khi ấy ta sẽ ra đi cùng nàng.

 

1230. Khi nào các con quạ và các con cú đi đến nơi thanh vắng, có thể trò chuyện, và mong muốn lẫn nhau, có lẽ khi ấy ta sẽ ra đi cùng nàng.

 

1231. Khi nào cây dù làm bằng củ và lá sen có thể bền vững hơn sự vùi dập của cơn mưa, có lẽ khi ấy ta sẽ ra đi cùng nàng.

 

1232. Khi nào con chim nhỏ có thể ngậm lấy ngọn núi Gandhamādana bằng cái mỏ và bay đi, có lẽ khi ấy ta sẽ ra đi cùng nàng.

 

1233. Khi nào đứa trẻ trai có thể điều khiển chiếc tàu vượt biển có đủ máy móc và dây thừng, rồi khởi hành, có lẽ khi ấy ta sẽ ra đi cùng nàng.

 

9. Bổn sanh Sự Việc Không Xảy Ra.

 

1234. “Thưa cậu Báo, cậu có khỏe không, có thoải mái không, có được an vui không? Mẹ đã hỏi về sự an vui của cậu, bởi vì chúng cháu có sự mong mỏi về sự an vui của cậu.”

 

1235. “Này cô dê, cô đã đạp lên cái đuôi của ta và gây thương tích. Hôm nay, với tiếng thưa cậu, cô đây nghĩ rằng cô có thể được tự do chăng?”

 

1236. “Cậu ngồi với mặt nhìn về hướng đông, còn cháu đã đi đến trước mặt của cậu. làm sao cháu đã đạp lên cái đuôi của cậu ở phía sau?”

 

1237. “Cái đuôi của ta bao trùm đến hết cả bốn hòn đảo với các biển cả, với các ngọn núi, làm sao cô đã tránh né cái đuôi của ta?”

 

1238. “Mẹ, cha, và anh em trai đã nói điều ấy cho cháu ngay trước đây. Cái đuôi của kẻ xấu là dài, nên cháu đây đã đi đến từ không trung.”

 

1239. “Này cô dê, sau khi nhìn thấy cô đang đi đến ở trên hư không, bầy nai đã chạy trốn; thức ăn của ta bị tiêu mất bởi vì cô.”

 

1240. “Trong khi con dê cái đang than vãn như thế ấy, con báo đã cắn đứt cái cổ của nó; không có lời nói tốt ở kẻ xấu.

 

1241. Không có lý lẽ, không có bản chất, không có lời nói tốt ở kẻ xấu. Nên chứng tỏ sức mạnh với kẻ xấu, và kẻ xấu không có thiện cảm với người đức hạnh.”

 

10. Bổn sanh Con Báo.

 

Phẩm Bà Kaccāni.

 

*****

 

TÓM LƯỢC PHẨM NÀY

 

Bà mẹ mặc vải trong sạch, không bị dơ bẩn,

của hạc chúa, cái vòng kiềng, chuyện hình phạt,

rồi than hừng, vua Cetiya, ẩn sĩ Devala,

rồi bị cháy rực, sông Gaṅgā, với con dê cái là mười.

 

Nhóm Tám Kệ Ngôn được chấm dứt.

 

--ooOoo--


[Mục lục][01][02][03][04][05][06][07][08][09][10][11][12][13][14]


[Thư Mục Tổng Quát][Thư mục Bổn Sanh I][Thư mục Bổn Sanh II][Thư mục Bổn Sanh III]